Ignatius thành Antioch là ai?
Ignatius of Antioch was an early church father, and not much is known about him. What we do know is primarily drawn from his own writings. Ignatius was the bishop of the church in Antioch, Syria, and was martyred under Emperor Trajan around AD 110. He was apparently a disciple of John, the beloved apostle, along with Polycarp, the bishop of Smyrna. Polycarp, Irenaeus, and Origen all refer to him or his epistles in their writings, confirming what we know of his life.
After presenting himself to Emperor Trajan and declaring his allegiance to Christ, Ignatius of Antioch was condemned to die in Rome. On his journey from Antioch to Rome, he was allowed to stop and visit Christians, and he wrote seven letters which have survived to this day. In these letters, he warned the churches about heresies that threatened their peace and unity and addressed points of ecclesiastical order that give us a glimpse of how the early church functioned.
Nhưng Đức Chúa Jêsus nầy, mà đã ở dưới các thiên sứ một chút, chúng ta thấy Ngài, vì sự chết Ngài đã chịu được đội mão triều vinh hiển tôn trọng. Aáy vậy, bởi ân điển của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Jêsus đã vì mọi người nếm sự chết.
Hê-bơ-rơ 2:9
Những lạc thuyết mà Ignatius of Antioch đề cập chủ yếu là Thuyết Ngộ đạo và Thuyết Docetism . Cơ sở của những tà giáo này là niềm tin ngoại đạo vào thuyết nhị nguyên : tinh thần là thiện, xác thịt là ác. Họ nhận ra sự xung đột vĩnh viễn giữa thiện và ác, tâm trí và vật chất, ý tưởng và đối tượng. Theo những người Ngộ đạo, Satan là đối nghịch vĩnh viễn của Thiên Chúa nhân lành. Với quan điểm này về thế giới linh hồn, mọi người có thể nói rằng Đức Chúa Trời bị giới hạn về quyền năng và có lẽ cả về kiến thức và đang làm điều tốt nhất có thể với thế giới tội lỗi. Tà giáo này đã tách biệt Chúa Kitô thần thánh khỏi Chúa Giêsu con người và dạy rằng Chúa Kitô thần thánh đã đến trên Chúa Giêsu con người khi Ngài chịu phép rửa và rời đi ngay trước khi Ngài chết. Theo Doceticism, vì Thiên Chúa là thần linh, và tinh thần là tốt, nhưng xác thịt là xấu xa, nên nếu Chúa Giêsu là Thiên Chúa, Ngài không thể mặc lấy xác thịt tội lỗi. Chúa Giêsu sống giữa loài người và chết trên thập giá chỉ đơn giản là một bóng ma có hình dáng giống như xác thịt. Ignatius lập luận rằng nếu Chúa Giêsu không thực sự mặc lấy xác thịt con người và chết như một con người, thì Ngài không thể chuộc tội cho chúng ta (Hê-bơ-rơ 2:9, 9:12, 10:12). Những bức thư của ông nhấn mạnh tầm quan trọng của sự hiệp thông như một phương tiện nhấn mạnh thực tế về nhân tính của Chúa Giêsu. Ông tin rằng, nếu Chúa Giêsu không thực sự đổ máu ra thì việc tử đạo của Ngài là vô nghĩa.
Tôi gởi lời khuyên nhủ nầy cho các bậc trưởng lão trong anh em, tôi đây cũng là trưởng lão như họ, là người chứng kiến sự đau đớn của Đấng Christ, và cũng có phần về sự vinh hiển sẽ hiện ra:
I Phi-e-rơ 5:1
Những bức thư của Ignatius of Antioch đề cập đến tổ chức và quyền lực của nhà thờ địa phương. Chính trong những bức thư của ông, lần đầu tiên chúng ta tìm thấy sự phân biệt rõ ràng giữa các giám mục và các trưởng lão. Trong Tân Ước, các thuật ngữ mục sư, trưởng lão và giám mục được sử dụng thay thế cho nhau và chỉ ra rõ ràng các khía cạnh khác nhau của một vị trí. Mục sư đề cập đến nhiệm vụ chăn nuôi và chăm sóc đàn chiên của Chúa với tư cách là người chăn chiên. Trưởng lão ám chỉ địa vị danh dự, được kính trọng như người đứng đầu một gia đình. Bishop đề cập đến nhiệm vụ thực hiện việc giám sát người khác. Những hội thánh đầu tiên bổ nhiệm nhiều trưởng lão để hoàn thành tất cả những nhiệm vụ này (Công vụ 14:23; 1 Phi-e-rơ 5:1–2). Chính trong các tác phẩm của Ignatius, lần đầu tiên chúng ta thấy thuật ngữ giám mục và linh mục đối lập nhau. Vào thời Ignatius, các nhà thờ đã đi đến kết luận thực tế rằng phải có một mục sư “cao cấp”, người được gọi là giám mục, và những trưởng lão hoặc trưởng lão khác, được xếp dưới quyền ông ta về thẩm quyền và địa vị. Những lá thư của Ignatius thừa nhận rằng vị giám mục không nhất thiết phải là người lớn tuổi nhất trong số các trưởng lão, nhưng là người được Chúa kêu gọi vào chức vụ đó. Ignatius lập luận rằng nên có một giám mục phụ trách mỗi giáo đoàn để ngăn chặn sự chia rẽ và đảm bảo những niềm tin đúng đắn được bảo tồn.
Những người như Ignatius of Antioch đã theo bước các sứ đồ và hình thành nên thế hệ lãnh đạo hội thánh thứ hai. Những dị giáo và những vấn đề mà họ giải quyết trong các chức vụ của họ vẫn còn đối mặt với chúng ta ngày nay, và chúng ta có thể học được nhiều điều từ các bài viết của họ.
* Kinh Thánh Tham Khảo:
Hê-bơ-rơ 2:9 - Nhưng Đức Chúa Jêsus nầy, mà đã ở dưới các thiên sứ một chút, chúng ta thấy Ngài, vì sự chết Ngài đã chịu được đội mão triều vinh hiển tôn trọng. Aáy vậy, bởi ân điển của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Jêsus đã vì mọi người nếm sự chết.
I Phi-e-rơ 5:1 - Tôi gởi lời khuyên nhủ nầy cho các bậc trưởng lão trong anh em, tôi đây cũng là trưởng lão như họ, là người chứng kiến sự đau đớn của Đấng Christ, và cũng có phần về sự vinh hiển sẽ hiện ra:
* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
Nếu bạn thích trang này, xin hãy giúp chúng tôi chia sẽ cho bạn bè: