Thế nào là một Cơ Đốc nhân xác thịt?
Ví bằng chúng ta nói mình không có tội chi hết, ấy là chính chúng ta lừa dối mình, và lẽ thật không ở trong chúng ta.
I Giăng 1:8
Một Cơ Đốc nhân thật có thể cư xử theo xác thịt không? Để trả lời cho câu hỏi này, hãy định nghĩa từ “xác thịt” trước. Từ “xác thịt” được dịch ra từ tiếng Hy Lạp sarkikos có nghĩa là “thuộc về xác thịt”. Từ có tính chất miêu tả này được tìm thấy trong bối cảnh của những tín hữu ở Hội thánh Cô-rinh-tô được chép trong sách I Cô-rinh-tô 3:1-3. Trong phân đoạn này, sứ đồ Phao-lô đang xưng hô với độc giả là “anh chị em”, là một từ mà ông hầu như chỉ dành riêng để nói đến các Cơ Đốc Nhân khác nhưng sau đó ông lại nói rằng họ hãy còn thuộc về “xác thịt”. Vì vậy, chúng ta có thể kết luận rằng Cơ Đốc nhân vẫn có thể thuộc về xác thịt. Kinh Thánh hoàn toàn nói rõ rằng không ai là không có tội (1 Giăng 1:8). Mỗi lần chúng ta phạm tội, chúng ta đang cư xử theo xác thịt.
Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời.
Ê-phê-sô 2:8
Điều chủ yếu để hiểu là mặc dù một Cơ Đốc nhân có thể cư xử theo xác thịt trong một khoảng thời gian nào đó, nhưng một Cơ Đốc nhân thật sẽ không mãi cư xử theo xác thịt suốt đời. Một số người đã lạm dụng quan điểm về một “Cơ Đốc nhân xác thịt” khi cho rằng mọi người có thể có niềm tin nơi Đấng Christ và tiếp tục sống cuộc đời còn lại của họ theo lối hoàn toàn xác thịt, mà không có bằng chứng của việc được sinh lại hay một tạo vật mới (II Cô-rinh-tô 5:17). Quan niệm như vậy hoàn toàn không đúng với Kinh Thánh. Trong sách Gia-cơ đoạn 2 dạy rõ rành rành rằng đức tin thật sẽ luôn dẫn đến những việc lành. Sách Ê-phê-sô 2:8-10 tuyên bố rằng mặc dù chúng ta được cứu nhờ ân điển bởi đức tin, nhưng sự cứu rỗi sẽ dẫn đến hành động. Một Cơ Đốc nhân trong lúc thất bại hay lúc nổi loạn có thể hành động theo xác thịt không? Có thể. Một Cơ Đốc nhân thật sẽ vẫn mãi cư xử theo xác thịt chứ? Không thể.
Chúng nó đã từ giữa chúng ta mà ra, nhưng vốn chẳng phải thuộc về chúng ta; vì nếu chúng nó thuộc về chúng ta, thì đã ở cùng chúng ta; song điều đó đã xảy đến, hầu cho tỏ ra rằng mọi kẻ ấy chẳng thuộc về chúng ta vậy.
I Giăng 2:19
Vì sự đảm bảo sự sống đời đời là một chân lý của Kinh Thánh nên ngay cả một Cơ Đốc nhân xác thịt vẫn có thể được cứu. Sự cứu rỗi không thể mất đi, vì sự cứu rỗi là món quà của Đức Chúa Trời mà Ngài sẽ không lấy đi (xem Giăng 10:28; Rô-ma 8:37-39; II Giăng 5:13). Trong sách I Cô-rinh-tô 3:15 nói rằng ngay cả người Cơ Đốc nhân xác thịt vẫn được đảm bảo sự cứu rỗi: “Nếu công việc của ai bị thiêu hủy, người ấy phải chấp nhận sự mất mác; còn chính người ấy sẽ được cứu, nhưng dường như qua lửa.” Câu hỏi đặt ra ở đây không phải là liệu một người tuyên bố mình là Cơ Đốc nhân nhưng sống theo xác thịt thì có bị mất sự cứu rỗi hay là không, nhưng mà là liệu rằng người đó trên hơn hết đã thực sự được cứu hay là chưa (1 Giăng 2:19).
Những Cơ Đốc nhân cư xử theo xác thịt có thể tin chắc rằng sẽ được Chúa Trời rèn luyện trong sự tình yêu thương (Hê-bơ-rơ 12:5-11) để họ có thể phục hồi lại mối tương giao mật thiết với Ngài và được huấn luyện để vâng phục Ngài. Mong muốn của Đức Chúa Trời khi cứu chúng ta là để chúng ta sẽ không ngừng lớn lên để trở nên giống hình ảnh của Đấng Christ càng hơn (Rô-ma 12:1-2), càng ngày càng trở nên thuộc linh hơn và bớt xác thịt đi – là một quá trình được gọi là sự thánh hóa. Cho tới khi chúng ta được giải thoát khỏi xác thịt tội lỗi của chúng ta, thì sẽ có những lúc xác thịt sẽ bộc phát. Dù vậy, nếu một người tin Chúa thật sự thì sự bột phát này chỉ là ngoại lệ chứ không phải thường lệ.
Thế nào là một Cơ Đốc nhân xác thịt?
* Kinh Thánh Tham Khảo:
I Giăng 1:8 - Ví bằng chúng ta nói mình không có tội chi hết, ấy là chính chúng ta lừa dối mình, và lẽ thật không ở trong chúng ta.
Ê-phê-sô 2:8 - Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời.
I Giăng 2:19 - Chúng nó đã từ giữa chúng ta mà ra, nhưng vốn chẳng phải thuộc về chúng ta; vì nếu chúng nó thuộc về chúng ta, thì đã ở cùng chúng ta; song điều đó đã xảy đến, hầu cho tỏ ra rằng mọi kẻ ấy chẳng thuộc về chúng ta vậy.
Rô-ma 12:1 - Vậy, hỡi anh em, tôi lấy sự thương xót của Đức Chúa Trời khuyên anh em dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ phượng phải lẽ của anh em.
* Bản Dịch theo GotQuestions
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
* Nếu bạn cảm thấy bản dịch này chưa đúng hoặc chưa phù hợp, xin hãy liên hệ và đóng góp bản dịch mới.
Nếu bạn thích trang này, xin hãy giúp chúng tôi chia sẽ cho bạn bè: